Giữa khung cảnh thiên nhiên ngát màu xanh của lá từ những cánh rừng mênh mông và không khí tĩnh mịch trong lành của vùng cao, trại Huấn Luyện Lộc Uyển kỳ 8 do Ban Hướng dẫn Đức Quốc tổ chức được diễn ra từ ngày 15.08.-21.08.22 tại khuôn viên Tu viện Vô Lượng Thọ, được xem là có thời gian dài nhất từ trước đến nay và mang nhiều dấu ấn rất đặc biệt.
Những cánh chim từ Bốn phương trời Âu
Với tổng số 31 trại sinh, ngoài các anh chị đến từ các đơn vị gia đình của Đức, trại còn có sự tham gia của các Trại sinh đến từ Hòa Lan, Thụy Sỹ, Phần Lan, Pháp. Từ đây, 4 đội được hình thành với tên gọi là „Sum Đoàn, Thanh Tịnh, Tâm Minh và Tâm Lạc“. Trong tinh thần ôn cố tri tân, BQT đã chủ ý nhắc lại tên gọi của 4 đơn vị GĐPT đầu tiên trong giai đoạn „Gia Đình Phật Hóa Phổ“ của tổ chức GĐPT Việt Nam. Nỗi bâng khuâng và lo lắng nhất của BQT lần này là sự kiện: Gần hai phần ba trại sinh là những anh chị thuộc thế hệ 10X, tức là sinh từ năm 2000 trở đi, làm thế nào để các trại sinh có thể tiếp thu được nội dung giảng dạy bằng tiếng Việt và hiểu được những bài học của tài liệu huấn luyện.
Đường đi khó, không khó vì …
Ẩn trong những cánh rừng, yên bình và tĩnh mịch, cách xa phố thị ồn ào, mọi người vẫn có thể đến Tu Viện Vô Lượng Thọ bằng xe buýt từ nhà ga chính của thành phố Dresden nếu đến vào những ngày trong tuần. Nhưng nếu đến Tu Viện vào chủ nhật, thì quả là một bài toán khó cho BQT khi phải sắp xếp cho một phái đoàn trên 30 người, vì ngày chủ nhật không có chuyến xe buýt nào chạy cả. Ấy vậy mà cuối cùng, mọi người đi đến nơi, về đến chốn. „Trung tâm vận chuyển“ gồm chú Đồng Kiệt, Htr. Thiện Mỹ (Minh Hải), Htr. Htr. Thiện Anh, Htr. Đồng Hòa với sự sắp xếp điều phối của Htr. Thiện Mỹ (Chánh Niệm) đã hoàn thành xuất sắc công việc: Tất cả trại sinh và BQT đều hạ cánh an toàn trên đất trại, không bị thất lạc ai!
Tiếng tù và vang vọng
Đến đất trại ngày chủ nhật, mọi người đã thấy cổng trại vươn cao sừng sững trên thảm cỏ xanh biếc như bài hát „Vườn Xanh“ – Trại ca chính thức của trại Lộc Uyển. Được biết, để cổng trại có thể hoàn thành trước ngày khai mạc, Htr. Diệu Viên và Htr. Thiện Anh đã về đất trại từ cả tuần trước để chuẩn bị vật liệu, vị trí và sau đó là dựng lên và trang trí. Theo truyền thống GĐPT thì một trại Huấn Luyện không thể nào thiếu hình ảnh cổng trại. Mang một ý nghĩa biểu tượng, cổng trại thể hiện sức sống và sự quyết tâm của tập thể tham gia. Nó nhắc nhở trại sinh trong suốt 7 ngày trại chịu khép mình vào khuôn khổ huấn luyện theo đúng tinh thần kỷ luật trại được đề ra là „Đúng giờ, lanh lẹ, tư cách đứng đắn“. Nó còn nhắc nhở đến các thành viên BQT làm đúng vai trò và trách nhiệm của mình để đảm bảo giá trị và phẩm chất của một trại huấn luyện. Vào một sớm đầu tuần, trong ánh nắng ban mai dịu dàng và tinh khiết, lễ khai mạc đã được diễn ra trang nghiêm, dưới sự chứng minh của Chư Tôn Đức, và tiếng Tù và được thổi lên vang vọng mời gọi và thúc giục. Các trại sinh giờ đây, với hành trang trên vai, gậy cầm tay đã sẵn sàng lên đường cho 7 ngày huấn luyện.
Văn ôn, võ luyện
Chương trình trại Huấn Luyện lần này rất là phong phú với tổng cộng 17 khóa học vừa lý thuyết và thực hành. Ngoài các đề tài Phật Pháp và kỹ năng chuyên môn, các Trại sinh còn được Chư Tôn Đức hướng dẫn những giờ thiền tập, các phương pháp tu tập. Những bài học và sự thực tập này còn được vận dụng vào „Trò chơi lớn“ là phần không thể thiếu của chương trình huấn luyện và cũng là phần được các trại sinh hồi hộp chờ đợi nhất. Với chủ đề „Trau giồi năm hạnh của người Phật tử“ , các trại sinh phải vượt qua 5 trạm thử thách là Lộc Uyển, Lâm Tì Ni, Bồ Đề Đạo Tràng và Câu Thi La. Đây là lúc mà các trại sinh phải biết vận dụng những điều vừa học như cách giải mật thư, đọc ký hiệu Semaphore, nhận ra dấu đi đường, trả lời các câu hỏi từ các anh chị đứng trạm và nhất là phải thể hiện được tinh thần đồng đội và sự lanh lẹ. Buổi tối ngày thứ năm, bước vào lều của mình sau giờ chỉ tịnh, các trại sinh bất ngờ nhận được vé bay đêm. Mở mắt thức dậy sáng hôm sau là các anh chị đã đến thành phố Varanasi của Ấn Độ để khởi đầu cho hành trình vượt trạm thử thách.
Cuối trò chơi lớn, giải xuất sắc nhất được trao cho đội Sum đoàn và giải đặc biệt cho đội thể hiện được Ái ngữ trong suốt trò chơi lớn thuộc về đội Thanh Tịnh. Phải công nhận trò chơi lớn đã được các anh chị trong Ban Đời Sống chuẩn bị vô cùng chu đáo và chuyên nghiệp. Giờ đây, ai nấy đều đã trở về trụ xứ, nhưng chắc chắn các anh chị trại sinh sẽ không quên những tiếng cười, những giây phút hồi hộp gây cấn và những thời khắc quý giá bên nhau.
Giờ cơm đến rồi …
Một điểm rất đặc biệt của Trại lần này là khâu ẩm thực. Quen đường đi nước bước ở Tu viện, Htr. Tâm Tịnh được BQT mời giữ vai Bếp trưởng cho suốt thời gian trại. Thế là chị như nữ tướng ra trận, lên kế hoạch thực đơn phong phú đủ một ngày 3 buổi cộng thêm buổi ăn tối và các món tráng miệng. Toàn BQT, ai có thời gian chút là chạy vào bếp để phụ giúp. Trong nhà bếp, ngày cũng như khuya không lúc nào là không vang lên tiến sắt gọt, tiếng xào nấu xen lẫn tiếng nói cười sau mỗi lần được nghe các câu chuyện vui. Nhờ vậy mà không khí nhà bếp cũng vui nhộn không thua kém gì sinh hoạt của trại sinh ngoài kia. Trại đã kết thúc, nhưng không gian và hình ảnh của những buổi ăn được thực tập chánh niệm do chư Tôn Đức hướng dẫn và hương vị của tình Lam đươc chị Bếp trưởng gói ghém chăm chút trong từng món ăn là những dấu ấn và kỷ niệm khó phai trong lòng người tham dự.
Giờ thi đến rồi…
Một tuần lễ liên tục rèn và luyện, rồi cái gì đến cũng phải đến: Giờ thi. Nhận lại bài thi và chấm điểm kết quả thi, BQT nhẹ nhõm vì không có trại sinh nào dưới điểm trung bình cả.
Nổi lửa lên…
Những thành quả của trại chính là hình ảnh phát nguyện của những tân Huynh trưởng tập sự. Buổi lễ phát nguyện thật trang trọng, được nối tiếp bằng lễ truyền đăng đưa lửa vào tim. Đặc biệt lần này, Ban Hướng Dẫn đã làm lễ phát nguyện vào đoàn chính thức cho năm anh chị đến từ Oberhausen qua sự giới thiệu của Ni Sư trụ trì chùa Bảo Đức vì nơi đây chưa có GĐPT. Nhưng mầm sen giờ đã ươm, biết đâu một ngày không xa, một đóa sen sẽ nở trong khu vườn Lam. Lửa còn được nối tiếp qua ngày thứ bảy bằng đêm lửa trại. Nguyên một ngày thứ bảy, những hạt mưa cứ rơi và mọi người cứ chờ mưa tạnh. Cuối cùng lửa trại được dời vào khu lều lớn làm không gian thật ấm cúng. Lửa đã tàn từ lâu nhưng trại sinh thì vẫn quyến luyến chưa muốn chia tay, ngày vui luôn qua mau…
Hạnh phúc là đây…
Hạnh phúc là khi Ban Quản trại họp, vừa họp vừa được ngắm hoa quỳnh nở đúng 9 giờ đêm. Những đóa hoa rung rinh và ngát hương thơm như đang cười với mọi người. Hoa Quỳnh nở rồi tàn. Nhưng trước khi trở thành cát bụi, quý Sư Cô đã hái những đóa quỳnh nấu nước mời mọi người cùng thưởng thức.
Hạnh phúc là được nương tựa Tam Bảo và chúng con cảm nhận được tình thương và sự đùm bọc của chư Tôn Đức. Bảy ngày trại của chúng con chắc chắn đã làm xáo trộn nếp sống an tĩnh của Tu Viện, nhưng chư Tôn Đức đã luôn hoan hỷ và cảm thông cho chúng con. Khoảng không gian nào mà chúng con cần đến là chư Tôn Đức đều hoan hỷ cho xử dụng.
Hạnh phúc là khi chúng con được thực tập ăn trong „chánh niệm“, được thưởng thức những ổ bánh mì nóng giòn thơm phức được chính tay quý thầy tự làm, được chư Tôn Đức của Tu viện luôn chăm sóc, hỏi han và giúp đỡ.
Hạnh phúc là khi chúng con có được những thiện tri thức hộ trì giúp đỡ như gia đình chú Đồng Kiệt và phụ huynh của hai em Quảng Đức, Quảng Trí.
Nói sao cho hết được những ân tình mà gia đình Áo Lam của chúng con nhận được. Mai này, trên con đường dài mà người Htr. cất bước, những ân tình này sẽ mãi theo những bước chân Lam, như bóng mát của cây , như làn gió trưa hè, như giòng suối trong veo nước giúp chúng con đánh tan mọi mõi mệt và hăng hái tiếp bước.